Trước thông tin vụ việc cá chết hàng loạt do ô nhiễm ở vùng biển miền trung , rất nhiều người vô cùng bức xúc và thể hiện nỗi bức xúc thông qua các bài thơ.
Thơ hay.Tác giả:cô giáo Lam THPT chuyên Hà Tĩnh có bài :
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH
''Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước''
Tuy nhiên, dư luận đồn thổi sau khi cô Lam đăng tải bài thơ trên bị công an tỉnh điều tra, nhà trường kỷ luật.
''Mấy ngày nay, trên mạng xã hội cho rằng, cô Lam bị kỷ luật. Thực tế không phải thế, cô vẫn đi dạy bình thường. Bài thơ cô viết là quyền cá nhân, riêng tư của cô, nhà trường không can thiệp. Nhà trường không có lý do gì kỷ luật cô Lam hết'' - thầy Nghệ nói.
Bài thơ đã nhận nhiều ý kiến ủng hộ và phản đối của cộng đồng mạng.
Đáp trả lại bài thơ của tác giả:cô giáo Lam tác giả : An Hiền Ngọc đã sáng tác bài thơ đầy triết lý, không kém cạnh.
ĐẤT NƯỚC MÌNH CHẲNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM.
''Đất nước mình chẳng ngộ quá đâu em
Bởi dẫu bốn ngàn tuổi vẫn chưa thoát lòng vị kỉ
Bốn ngàn tuổi vẫn lòng tham át lí trí
Hở tí kêu la chẳng chịu động não nghĩ suy.
Đất nước mình chẳng lạ lẫm đâu em
Dải đất bên bờ biển Đông cong cong hình chữ S
Bốn ngàn năm sản sinh ra bao anh thư hào kiệt
Thế nhưng chẳng thoát ra khỏi hai chữ nhỏ nhen.
Em đừng kêu đất nước buồn như phủ bóng đêm đen
Bởi chẳng ai chịu thắp đèn, mà cứ toàn ngồi kêu gào và trách móc
Biển cạn, rừng tàn, con người khô rộc
Lượm lặt hết rồi, cạn kiệt tài nguyên.
Ừ đất nước mình quả thật rất đáng thương
Chiến chinh, đạn bom, rũ bùn đen đứng dậy
Cha ông đánh đổi hòa bình bằng xương bằng máu
Thế mà lũ con chẳng hề biết tiếc thương gì.
Em đừng hỏi đất nước sẽ về đâu
Bởi đất nước sẽ về nơi mà trái tim em muốn thế
Chẳng lẽ em lại nhắn gửi thế hệ sau, trong khi em không làm được
Phủi bỏ tay mình, trút cho lớp hậu nhân.
Em đừng hỏi đất nước sẽ về đâu
Đừng hỏi sẽ ra sao, bữa cơm chiều khi trời tối,
Chẳng lẽ em không chịu tìm câu trả lời mà chỉ biết đặt ra câu hỏi
Nếu mọi người cũng như vậy thì đất nước này đúng là chẳng biết về đâu!''
Bài thơ của tác giả Ngọc bước đầu cũng nhận được nhiều phản hồi tích cực và đồng tình của cộng đồng mạng.
Ý kiến bình của bạn có nick name Chim hải âu, Lê Hoàng về bài thơ của tác giả Ngọc |
Ý kiến bình của bạn có nick name Trang Nguyen Thuy, Ba Nguyen về bài thơ của tác giả Ngọc |
Ý kiến bình của bạn có nick name Chim hải âu, Lê Hoàng về bài thơ của tác giả Ngọc |
Trước tình hình có nhiều khúc mắc, kính mong mọi người hãy là độc giả thông minh trước các sự việc để tránh bị rắc rối.
EmoticonEmoticon